001-234-567-8910

5th Avenue Madson, NY758, USA

Get Update on our recent Gadgets & Tabs

Recent Comments

Thứ Ba, 29 tháng 5, 2018

Bạn đang tìm hạnh phúc ở nơi nào xa vậy?

Sống ở đời ai cũng có phiền muộn, hàng ngày đều có, quan trọng nhất là bạn đối đãi nó ra sao. Phiền não ở ngay đó, nhưng nếu ta không tự tay nhặt lên thì đâu phải u sầu nhiều đến vậy?

Buồn phiền, sầu não trong đời ai chẳng từng trải qua? Mỗi ngày đi qua có biết bao phiền não lưu lại trong lòng, chuyện hôm qua như nước chảy về đông không sao giữ lại được. Làm thế nào để tìm được khoảnh khắc bình yên giữa muôn trùng đêm đen giông tố?

Cuộc sống vội vã, kiếp người bé mọn, ngoảnh đầu lại đã hết nửa đời người. Thời gian trôi nhanh như bóng câu lướt ngoài cửa sổ. Hôm qua còn vui vầy cùng bè bạn mà hôm nay đã đôi ngả chia ly. Người cũ lâu không gặp, chuyện cũ lâu không bàn. Chớp mắt một cái, nhìn quanh mình chẳng còn lại mấy ai.

Có nhiều người cứ mãi ngập chìm buồn phiền trong vài chuyện nhỏ, thực là quá hoang phí thời gian sống của đời người. Thời gian không đợi một ai, một sớm soi gương thấy tóc mình điểm bạc, hồng trần có khác nào cõi mộng vậy thôi…

Cứ mãi muộn phiền là vì tâm chẳng chịu buông

Khi bạn buồn phiền, hãy nghĩ cuộc sống là phép trừ, gặp một lần bớt một lần, còn có gì phải khổ não đây. Không quên ơn người giúp mình, không trách móc quá khứ của người khác, không giữ mãi trong lòng hận thù với người khác, tự khắc bạn sẽ thấy cuộc đời sao mà an yên, bình lặng đến vậy!

Khi bạn gặp phải chuyện đau buồn, không như ý, hãy nghĩ rằng cuộc sống chính là một lần phải vượt qua. Kiếp người khi đến tay không, ra đi cũng tay không, không mang đến hạt cát mà cũng không mang đi một áng mây nào.

Khi bạn bất mãn, hãy nghĩ đến những người nghèo khổ, kém may mắn hơn mình, biết đủ mới là hạnh phúc. So với người bệnh, hạnh phúc của ta là sống khỏe mạnh. So với người đã khuất, hạnh phúc của ta là còn sống. Người ta muốn sống tốt thì tâm phải giản đơn, phải khờ khạo một chút.

Khi bạn cảm thấy không vui, hãy tự hỏi rằng mình còn lại bao nhiêu ngày để có thể dằn vặt. Nghĩ kỹ rồi, bạn sẽ không buồn nữa. Đồng hồ cát kia đâu có lúc nào ngừng rơi, thời gian vô tình chẳng biết chờ ai.

Khi bạn tức giận hãy nghĩ rằng liệu có cần phải khổ tâm vì một người không đáng hay không? Ăn ngon, ngủ ngon, chăm sóc tốt bản thân, biết cách tiêu tiền là được rồi.

Khi bạn muốn so đo tính toán, hãy nhớ lại rằng con người đến thế gian này đều là tay trắng, hà cớ gì phải tính toán thiệt hơn, không chịu nhường một bước? Nói nhiều sẽ làm tổn thương người khác, so đo nhiều lại tổn hại tinh thần, vừa hại người lại hại mình, kết quả là hao tâm tổn sức. Một đời người thực ra chỉ cần không làm chuyện hổ thẹn với lương tâm, tự tại an nhàn đã là quý lắm rồi!

Hãy sống sao cho thật vui vẻ. Có cơm thì ăn, buồn ngủ thì lên giường, có quần áo để mặc, có núi để leo, có nước để uống, có sách để xem, có việc để làm, có đường để đi, có người làm bạn là tốt nhất!

Sống vui vẻ thực ra không khó, hãy bỏ hết toan tính quyền cao chức trọng. Sau này già rồi, ai còn để ý chiếc mũ quan trên đầu bạn to bao nhiêu nữa đây?

Sống vui vẻ mới là tốt nhất, chẳng việc gì phải để ý tiền ít tiền nhiều. Sau này già rồi, chết đi ai còn để ý bạn là ăn mày hay là người giàu có? Ai cũng có phiền muộn, hàng ngày đều có buồn phiền, quan trọng nhất là bạn không để ý đến nó, sống vui vẻ thì buồn phiền sẽ tự nhiên tan mất. Phiền não ngày ngày đều có nhưng nếu không tự tay nhặt lên thì người ta đâu phải u sầu nhiều đến vậy?

Tài sản quý giá nhất là sức khỏe

Khi sinh mệnh của con người chấm dứt, đến lúc sự sống không thể cứu vãn được nữa thì tiền tài là gì, danh vọng là chi, thảy đều vô nghĩa. Truy cầu giàu có khiến người tham lam, biến thành ác quỷ. Trong mắt người sắp từ giã cõi đời, những gì gọi là danh phận, địa vị, tiền bạc, trang sức, mỹ nữ đều chỉ là một đống rác mà thôi.

Sức khỏe là số một, không có sức khỏe thì danh tiếng, địa vị, sĩ diện, xa hoa, xe sang, nhà cao cửa rộng… thảy đều là mây bay, gió cuốn, mong manh, hư ảo cả.

Một chiếc điện thoại thông minh cao cấp, 70% chức năng là không hề dùng tới. Một chiếc xe sang, 70% tốc độ là thừa. Một ngôi biệt thự nguy nga, 70% diện tích là bỏ trống. Hàng loạt chuyện đời, 70% là vô vị, hư không. Một đời nỗ lực kiếm tiền, 70% là để lại cho người khác tiêu. Hãy sống thật đơn giản, tận hưởng cuộc đời, giữ lấy 30% những gì vốn thuộc về mình mới mong thực sự có được hạnh phúc.

Đời người lại như một hiệp đấu. Nửa trước là học hành, quyền lực, chức tước, thành tích, tăng lương tăng chức. Còn nửa sau là huyết áp, mỡ máu, tiểu đường, ung thư, cô đơn, sầu não. Nửa hiệp đầu là phấn đấu hết mình, nửa hiệp sau là chấp nhận, buông xuôi. Cớ sao kiếp người lại phải sống mỏi mệt như vậy?

Hãy nhớ không có bệnh cũng phải giữ gìn sức khỏe, không khát cũng phải uống nước, có phiền muộn cũng phải nghĩ cho thông, có lí cũng phải nhường người, có quyền cũng phải thấp giọng, không mệt cũng phải nghỉ ngơi, không giàu cũng phải biết đủ, bận mấy cũng phải luyện tập.

Bởi vì, một bộ quần áo giá 1 triệu, tờ phiếu nhỏ có thể chứng minh. Một chiếc xe giá 1 tỷ, hóa đơn có thể chứng minh. Một căn nhà giá 3 tỷ, hợp đồng mua bán có thể chứng minh. Nhưng một con người rốt cuộc trị giá bao nhiêu tiền, chỉ sức khỏe mới có thể chứng minh. Hãy nhớ, sức khỏe chính là bảo hiểm của bạn.

Vì vậy cũng đừng mang máy tính ra tính rằng bạn đã tiêu bao nhiêu tiền cho sức khỏe. Trên đời này bạn nhất định có một món tiền phải tiêu, hoặc là để chăm sóc trước, hoặc là để chữa trị bệnh tình về sau. Lựa chọn món nào là quyền của bạn. Có sức khỏe gọi là tài sản, không có sức khỏe thì chỉ còn là di sản mà thôi.

Chiếc giường đắt nhất trên thế giới chính là giường bệnh. Trên thế giới này có thể có người lái xe thay bạn, kiếm tiền thay bạn, nhưng không có ai mắc bệnh thay bạn được. Đồ mất rồi đều có thể tìm thấy lại nhưng có một thứ mất đi là vĩnh viễn không còn tìm thấy, đó chính là sinh mệnh.
Sưu tầm

Thứ Hai, 28 tháng 5, 2018

Ở tuổi 40, tôi hiểu được rằng...



Ở tuổi 40, tôi hiểu được rằng, cuộc sống sẽ chẳng vì ai, sẽ chẳng vì những lời oán trách mà đi theo một quỹ đạo khác.


Cuộc đời mỗi người chúng ta, nhìn qua nhìn lại, thật bận rộn, mệt mỏi. Dù cho cả một đời vất vả, nhưng sau cùng vẫn có nhiều việc ta chẳng thể hoàn thành được. Cả một đời cố gắng tiết kiệm, tằn tiện, tích cóp, vậy mà vẫn thấy tiền bạc không bao giờ là đủ cả. Con người ta, cả một đời cố gắng chịu đựng, nhường nhịn, thậm chí lo sợ, nhưng dù cho cẩn thận thế nào thì ta vẫn bất cẩn, gây ra lỗi lầm với không ít người.

Cả một đời chúng ta đều đang học đọc, học viết, học cảm thông, nhưng dù có thông minh đến mấy thì vẫn phải đối diện với không ít lần thua thiệt. Cả một đời dù cố gắng tỉnh táo bao nhiêu, bình tĩnh bao nhiêu thì sau cùng vẫn không tránh khỏi những lần nuối tiếc đến cay đắng.

1. Ở tuổi 40, tôi hiểu được rằng, thế giới thật rộng lớn, còn bản thân mình thật bé nhỏ. Có những chuyện không cần phải xem nặng đến thế, bản thân ta vốn đã rất khổ, rất mệt nên cũng không cần vì những chuyện không đáng mà giày vò bản thân. Đời người vốn là một con đường ngoằn ngoèo nên chắc chắn có rất nhiều chuyện khiến ta không vừa lòng, vì thế không cần cưỡng ép bản thân phải đi thẳng. Đã cố gắng hết mình thì kết quả ra sao cũng nên vui vẻ chấp nhận.

2. Ở tuổi 40, tôi hiểu được rằng, đời người quá ngắn ngủi để tính toán, chi li những điều nhỏ nhặt. Có những việc không hiểu được thì không cần phải hiểu, có những người không đoán được thì không cần phải đoán, có những lời lẽ nghĩ không thông thì không cần phải nghĩ thêm được nữa. Những điều không vui trước đây, hãy đem cất nó vào một xó bụi bặm.

Vậy nên, hãy nhắc nhủ mình thường xuyên: Tôi không được hoàn hảo, nhưng nhất định phải sống chân thành. Tôi không được giàu có, nhưng nhất định phải sống vui vẻ.

3. Ở tuổi 40, tôi hiểu được rằng, cuộc sống sẽ chẳng vì ai, sẽ chẳng vì những lời oán trách mà đi theo một quỹ đạo khác. Dù ta có oán trách hay không thì cuộc sống vẫn diễn ra như thế, dù ta có buồn phiền đến đâu thì đời người vẫn y như thế. Oán trách nhiều, buồn phiền nhiều thì ta chính là người khổ não nhất, mệt mỏi nhất.

Có khóc, cuộc đời sẽ không vì thế mà chảy nước mắt vì ta. Có khổ thì cuộc đời cũng không bởi thế mà thêm phiền não. Sinh ra là con người thì phải chấp nhận đâu phải chuyện nào cũng luôn thuận buồm xuôi gió, xuôi chèo mát mái, nhất là trong công việc, sự nghiệp riêng.

Người sống ở đời, vui vẻ là một đời, sầu khổ cũng là một đời, vậy sao ta không vui sống cho đến cuối đời này cho thỏa một kiếp người?

4. Ở tuổi 40, tôi hiểu được rằng, đừng vì những người mình không thích mà đánh mất niềm vui, đừng vì những người chỉ vụt thoáng qua trong đời mà lưu luyến không thôi, đừng vì những điều bản thân không hài lòng mà phải long đong khổ sở sống trong muộn phiền. Hãy sống vì bản thân, dù cho cuộc sống cho ta điều gì thì hãy vui vẻ đón nhận!

Đừng làm khó bản thân, cũng đừng bắt chước người khác, hãy là chính mình, đi theo con đường mình đã chọn, làm tốt những việc trong phận của mình, sống cuộc sống mà mình mong muốn. Đó mới là thái độ sống tốt nhất!

5. Ở tuổi 40, tôi hiểu được rằng, những gì mình không với tới cũng không nhất thiết phải mong muốn thái quá, cứ để mọi chuyện diễn ra theo tự nhiên. Khi thấy mệt mỏi, hãy buông lỏng bản thân, ngồi xuống uống tách café và nghe một vài bản nhạc hay. Khi thấy khó chịu, hãy tìm đến người thân yêu nhất để thổ lộ, tâm sự.

Những lúc buồn phiền, hãy tự mình tìm kiếm niềm vui, nhưng đừng đánh mất hạnh phúc. Những lúc bận rộn, hãy tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, nhưng đừng đánh mất sức khỏe. Những lúc mệt mỏi, hãy dừng chân lại, nhưng đừng đánh mất niềm vui.

6. Ở tuổi 40, tôi hiểu được rằng, đừng làm khổ bản thân vì đời người cũng chỉ mấy chục năm ngắn ngủi, chỉ trong chớp mắt là đã hết một đời. Không oán trách, chỉ trích bản thân, chừa lại cho mình một phần lạc quan, an yên. Không cưỡng cầu, mong mỏi thái quá, chừa lại cho bản thân một phần điềm tĩnh, thản nhiên. Không so đo, tính toán chi li, chừa lại cho bản thân một phần tình cảm chân thành nhất.

Cũng đừng hâm mộ vầng hào quang của người khác thái quá, không chê trách thói đời nóng lạnh. Tự tin, kiên định với những lựa chọn của bản thân. Cuối cùng, tôi cũng chỉ muốn nhắn gửi rằng, dù ở tuổi nào thì cách sống tốt nhất vẫn là: Nghĩ thông, nhìn thoáng và buông bỏ!
Sưu tầm

Thứ Năm, 3 tháng 5, 2018

Cuộc sống có rất nhiều người tính tình hung bạo, hở một chút là nổi giận, cũng có người nhún nhường nhẫn nại, trầm tĩnh đối đãi. Có thể thấy, nhẫn là chìa khóa để hóa giải mọi mâu thuẫn, là cảnh giới của người có tu dưỡng, có trí huệ.

Image result for Khi đứng trÆ°á»›c má»™t vấn đề nào đó, nếu nhÆ° có thể dùng khoan dung đối đãi vá»›i người, thì có thể rời xa thị phi, tiêu diêu tá»± tại. (Ảnh: ĐKN)Có thể có người nói, buồn vui nóng giận vốn là lẽ rất bình thường, trong cuộc sống tràn ngập mâu thuẫn này, ai mà chưa từng gặp phải những sự tình không như ý, chưa từng nộ khí xung thiên kia chứ? Thế nhưng, cơn nóng giận xuất hiện, bất luận là trên phương diện dưỡng sinh hay tu tâm dưỡng tính, đều là trăm phần hại mà không một phần lợi.
Người xưa nói: “Nhẫn một chút sóng yên gió lặng, lùi một bước biển rộng trời cao”. Khi đứng trước một vấn đề nào đó hay trước mâu thuẫn, nếu như có thể dùng khoan dung đối đãi với người, nhẫn nhục không tranh biện, thì có thể rời xa thị phi, không ưu không sầu, tiêu diêu tự tại.
Trong “Luận Ngữ. Vệ Linh Công”, Khổng Tử viết: “Tiểu bất nhẫn, tắc loạn đại mưu”, ý rằng việc nhỏ không nhẫn được tất sẽ làm hỏng kế hoạch lớn. Trong “Sử Ký”, Tư Mã Thiên viết: “Tiểu bất nhẫn hại đại nghĩa”, ý nói việc nhỏ không nhẫn thì có hại tới đại nghĩa. Trong dân gian cũng có câu: “Nhẫn có thể sinh trăm phúc, cũng có thể đắc được ngàn cát tường”.
Trong “Bách nhẫn ca” đời Đường có viết: “Người nhân từ có thể nhẫn được điều khó nhẫn, bậc trí giả có thể nhẫn được chỗ không đáng nhẫn. Có nhẫn thì có thể đi khắp thiên hạ, kết giao được nhiều người. Chịu được đạm bạc có thể dưỡng thần, chịu được cơ hàn có thể lập chí, chịu được gian khổ có thể có tích lũy; tránh được hoang dâm sẽ không sinh bệnh tật”.
Image result for Khi đứng trước một vấn đề nào đó, nếu như có thể dùng khoan dung đối đãi với người, thì có thể rời xa thị phi, tiêu diêu tự tại. (Ảnh: ĐKN)
Lâm Tắc Từ là đại thần nhà Thanh, từng làm Tổng đốc ở Lưỡng Quảng, là nhân vật nổi bật trong Chiến tranh nha phiến. (Ảnh: Sohu)
Lâm Tắc Từ là đại thần nhà Thanh, từng làm Tổng đốc ở Lưỡng Quảng, là nhân vật nổi bật trong Chiến tranh nha phiến. Có một lần khi xử lý công vụ, không kiềm chế được cơn giận dữ, ông đã đập vỡ một chén trà. Khi ngẩng đầu lên nhìn thấy hai chữ “Chế nộ” (ức chế cơn nóng giận phẫn nộ) mà chính mình treo ở trong nhà để tự nhắc nhở, Lâm Tắc Từ đã tự mình đi quét dọn chiếc chén bị vỡ đó để bày tỏ sự hối cải của mình.
Khi ở cùng người khác, nếu không phân biệt thị phi, hễ không hài lòng một chút là nổi giận, thì đây là một loại biểu hiện của người không có hàm dưỡng. Người nóng tính cần phải như Lâm Tắc Từ, phải tự mình lĩnh ngộ, tăng cường tu dưỡng, chú ý ước chế cơn nóng giận của mình, tâm bình khí hòa, dùng lý để phục người, không thể phóng túng ngọn lửa sân hận trong tâm, nếu không sẽ làm tổn thương người khác, cũng tổn hại chính mình.
Tu tâm trước hết cần tu đức, dưỡng thân trước tiên cần khắc chế nóng giận…
Trung y thời cổ đại đối với chữ “Nộ” (nóng giận, bực tức, phẫn nộ) đã có những phân tích và kiến giải rất sâu sắc. Trung y cho rằng, “Nộ” đều do khí sinh ra, khí và nộ là hai trạng thái song hành, phẫn nộ bất bình thì lửa giận sẽ bộc phát, nộ sẽ khiến “khí huyết hao tổn, hỏa khí bộc phát, tổn hại gan”. Trong thực tế cuộc sống, cũng có không ít người vì nộ khí xung thiên mà đã phải bỏ mình.
Ngạn ngữ có câu: “Một chén cơm không no nhưng một khẩu khí có thể khiến người ta bể bụng”. Rất nhiều người phát tiết bực bội đều bắt nguồn từ sự tham lam và tự tư, ở giữa xóm làng cãi lộn, giữa đường cái cũng cãi lộn, chỉ đơn giản là vì hơn thua một chút lợi nhỏ, hoặc chịu một ít tổn thất.
Trong cuộc sống hằng ngày, đôi khi có những sự việc khiến bạn thấy không hài lòng, sinh tâm oán hận, tức giận người khác. Khi đó, hãy thử nhìn sự việc ở một góc nhìn khác, có thể đem tức giận chuyển thành cảm kích, hóa nộ khí trở thành bình hòa, đạt đến cảnh giới tinh thần cao thượng.
Nên hiểu rằng, người làm tổn thương bạn thực ra là giúp bạn mạnh mẽ hơn; người làm bạn vấp ngã là người rèn luyện bạn khả năng chịu đựng thống khổ; người lừa dối bạn là người giúp bạn tăng thêm trí tuệ; người trách cứ mắng mỏ là người giúp bạn học cách nhẫn nại. Cảm kích hết thảy mọi thứ xuất hiện trong cuộc sống mình, bởi vì sự hiện hữu của chúng khiến cuộc đời của bạn muôn màu muôn vẻ.
Nếu làm được vậy, mọi chuyện hỉ nộ ái ố có lẽ đều chỉ như mây khói bay ngang qua, không cách nào đụng tới tâm can, làm xáo động tâm hồn bạn.
Sưu tầm

Disqus Shortname

Ads Inside Post

Comments system

Hey, we've just launched a new custom color Blogger template. You'll like it - https://t.co/quGl87I2PZ
Join Our Newsletter