Khổ đau nào vĩnh viễn,
Như sóng biển dâng trào.
Lặng nhìn, tâm tĩnh lặng,
Sóng xô rồi lại xao.
Đời như mây trôi nổi,
Tính không vốn vô thường.
Sắc sắc, không không ấy,
Chỉ là bóng phù du.
Vô ngã – đâu bến bờ,
Thân này là huyễn mộng.
Tựa bóng cây bên đường,
Chẳng thật, chẳng hư không.
Quán Bát-Nhã soi trí tuệ,
Xuyên thấu lớp mê lầm.
Tâm không còn chấp trước,
Là an nhiên thế gian.
Một câu kinh, một niệm,
Lòng nhẹ tựa mây bay.
Phật tại tâm thanh tịnh,
Bồ đề ở nơi ta!
Đâu cần kiếm nơi xa.
Đình Bảo (Sáng tác)
Không có nhận xét nào:
Write nhận xét