Trên đời này mãi mãi có một người chờ đợi bạn!
Đạo Phật là
đạo hiếu hay tâm hiếu là tâm Phật, vì đức Phật thường khen ngợi những
người con hiếu thảo. Đức Phật thường nói rằng, sở dĩ ta tu hành thành
Phật là nhờ công ơn cha mẹ, nếu không có mẹ sinh, cha nuôi dưỡng thì làm
sao ngày hôm nay ta mới được thành Phật.
Trong
kinh Phật dạy: “Mẹ hiền còn gọi là giàu có, mẹ hiền mất đi gọi là nghèo
khổ. Mẹ hiền còn là mặt trời mọc giữa trưa, mẹ hiền mất đi là mặt
trời lặn buổi chiều. Mẹ hiền còn như đêm trăng sáng, mẹ hiền mất đi như
đêm tối không trăng”. Người Phật tử chân chính, khi cha mẹ còn hiện
tiền thì ta phải có lòngcung kính hiếu dưỡng để cho cha mẹ được vui
lòng.
Bạn đã bao giờ bạn
thực sự quan tâm đến cha mẹ bạn? Nếu cha mẹ bạn vẫn còn sống nhớ hãy đọc
bài viết này, dù bạn có sống chung với họ.
Nếu một ngày bạn thấy trong bếp mẹ dọn không còn sạch như trước;
Nếu một ngày bạn nhìn thấy những món ăn mẹ nấu không còn sạch sẽ cầu kỳ nữa;
Nếu một ngày bạn thấy nồi niêu xoong chảo không còn sáng bóng nữa;
Nếu một ngày bạn thấy hoa và cây cảnh của cha đang dần bị bỏ rơi;
Nếu một ngày bạn thấy tủ quần áo bị bao phủ đầy bụi;
Nếu một ngày bạn thấy rằng mẹ nấu ăn quả thực quá mặn;
Nếu một ngày bạn thấy rằng cha mẹ thường quên tắt đèn;
Nếu một ngày bạn tìm thấy những thói quen của cha mẹ không còn nữa, hay là khi họ không còn muốn đi tắm mỗi ngày;
Nếu một ngày bạn thấy rằng cha mẹ không ăn được trái cây giòn và rau xanh nữa;
Nếu một ngày bạn thấy rằng cha mẹ thích ăn rau nấu nhừ một chút;
Nếu một ngày bạn thấy rằng cha mẹ thích ăn cháo;
Nếu một ngày bạn thấy rằng những hành động và phản ứng của họ chậm hơn rồi;
Nếu một ngày bạn nhìn thấy khi ăn cơm cha mẹ ho không ngừng, đừng lầm tưởng rằng họ đang bị cảm mạo hay bị ho thông thường…
Nếu một ngày bạn thấy họ không còn thích ra ngoài …
Nếu
có một ngày như vậy, tôi muốn nói với bạn rằng, bạn phải chấp nhận rằng
cha mẹ bạn đã già, đã thực sự cần đế sự quan tâm chăm sóc của con cái
rồi. Nếu bạn không thể chăm sóc, bạn nên tìm một người nào đó để chăm
sóc cho họ, và hãy thường xuyên quan tâm đến họ, không để họ cảm thấy bị
bỏ rơi.
Ai trong chúng ta rồi cũng
đến lúc phải già đi, cha mẹ sẽ già trước chúng ta, chúng ta nên đổi vị
trí với họ mà suy ngẫm và chăm sóc cho họ, như vậy mới có thể kiên trì
và không cảm thấy phiền phức. Khi cha mẹ không thể tự chăm sóc cho bản
thân, phận làm con phải nên chú ý, việc đại tiểu tiện của họ sẽ không tự
kiểm soát được hoặc còn nhiều việc họ đều không tự làm được nữa. Khi
trong phòng có mùi hôi tanh, bản thân họ có thể không ngửi thấy, xin
đừng bao giờ phàn nàn sao họ bẩn sao họ hôi, phận làm con là giúp họ dọn
dẹp, và đừng làm tổn thương “lòng tự trọng” của họ.
Khi
họ không còn muốn tắm, hãy dành thời gian để tắm cho họ, bởi vì bản
thân họ tự tắm cũng không sạch được. Khi chúng ta dùng bữa, xin vui lòng
chuẩn bị cho họ một phần ăn thật nhừ, bởi vì răng họ có lẽ không còn
nhai được nữa.
Từ khi chúng ta sinh
ra, ai bón cho ăn, ai thay tã? Khi ốm đau bệnh tật ai chăm sóc, ăn uống
học hành sách vở ai lo cho? Ai là chỗ dựa của bạn trong cuộc sống? Nếu
một ngày họ thực sự không thể đi được nữa, khi vai diễn đều đảo ngược
trở lại bạn có thể diễn vai diễn đó được không?
Phận làm con là chăm sóc cha mẹ, như tương lai muốn con cái chăm chúng ta. Lòng hiếu thảo là phải kịp thời và đúng lúc.
Không có nhận xét nào:
Write nhận xét